Xuân Diệu kia rồi, thu với đông
Thiếu nữ buồn buồn ngắm hư không
Thơ ông dài quá nên khó thuộc
Thế là tôi nhét ở bên hông
Thế Lữ yêu đời nên thổi sáo
Tiếng dài tiếng ngắn tiếng vút cao
Thôi thì tôi nhét vào túi áo
Nhỡ đề có gặp, biết làm sao
Nguyễn Bính bất thần kể chuyện yêu
Thương thương, nhớ nhớ, không dám liều
Cả bài phân tích, tôi thu nhỏ
Nhét vào quản bút, thế mới siêu
NGuyễn Tuân ngồi rảnh viết vẩn quanh
Tùy bút, bút kí lượn bay quành
Túi áo , bên hông đều nhét cả
THôi thì đành phải để sau mông
bí quyết nhét tài liệu, bà con xài thử đi